Hôm nay cậu có nói dối không? – Tây Tây Đặc

Đọc xong mà mừng xĩu up xĩu down. Càng đọc truyện của Tây Tây Đặc, tui càng phải tự hỏi bản thân sao mình lại ấn tượng với Tôi có một bí mật đến vậy? Truyện đó có hay thật không hay là ảo giác của tui? (/-(エ)-\) dùng sao đên bây giờ tui cũng quên hết nội dung, chỉ nhớ là “nó hay lắm” 😂😂😂

Truyện này có lời mở đầu gây tò mò cực kì, lại thêm tin vào cái tên Tây Tây Đặc mà tui nhảy hố. Nhưng mà nó lạ lắm!

tl;dr: Các vụ án không liên quan đến mạch truyện chính. Có tu tiên, có gia tộc huyền bí, có giết yêu, siêu độ quỷ, nhưng có vẻ nội dung chính là con người sẽ thay đổi, tình bạn, tình thân đều không đáng tin, mỗi người là một cá thể riêng biệt =))))) nói chung ôm đồm nhiều quá nó ố dề lắm. Trong đó chỉ có tình yêu của công thụ là ngọt ngào, vững bền, dù ban đầu tụi nó như chó với mèo.

///////////////////////SPOIL & RANT///////////////////////

Truyện có tận mấy vụ phá án, motif đều giống nhau ở chỗ manh mối khá rối và hung thủ là đứa có xuất hiện nhưng ít liên quan tới những manh mối đã có. Mấy vụ án này chỉ để chứng minh khả năng nghe được lời nói dối từ cá và việc thụ phải làm cho người nói dối thú nhận để đạt năng lượng, để phong ấn ác quỷ dưới hầm. Các vụ án hoàn toàn không liên quan gì đến mạch cốt truyện chính, trong khi lại chiếm thời lượng nhiều nhất.

Mạch cốt truyện chính lại là về gia tộc của công, gia thế của thụ, về đại nạn của thụ là con ác quỷ dưới hầm nhưng lại viết sơ sài cực kì, vì còn phải chen vô mấy tuyến cho nhân vật phụ nữa. Thế nên nó cực kì lan man, mấy bị chính thì không được nhắc đến mấy hoặc là kể qua loa. Đến cảnh đánh “boss cuối” phake còn bị time skip, thụ bị đánh thuốc mê, 4 ngày sau tỉnh lại thì trời đất đã đổi thay đến chóng mặt.

Tình cảm công thụ thì ngọt đến 100% đường, có vụ đánh thuốc mê là chơi ác quá, nhưng tại trước đó thụ cũng định đánh thuốc mê công, với sau đó ổng cũng thảm cỡ thụ nên cũng công bằng rồi. Ban đầu hai đứa gặp nhau kiểu hoan hỉ oan gia ấy, đánh nhau, “chơi” nhau suốt =))))))) sau nhận ra tình cảm thì cũng chấp nhận nhanh gọn luôn.

Cố Trường An rất giống Phí Độ (Đọc Thầm), nhìn thì tưởng cà lơ phất phơ, sống tự do tự tại, chẳng quan tâm ai và hơi chút bi quan nhưng thật ra gánh nặng trách nhiệm luôn ám ảnh ẻm. Quen gánh một mình nên cũng ưa cái trò giấu giếm, lừa lọc. Nhưng đời chẳng như mơ, trong truyện thấy toàn là ẻm bị người thân lừa, chứ chẳng lừa người đc bao nhiêu 🙉🙉🙉 bởi vì bị giấu nhiều chuyện, nên ẻm sống trong mù mờ dù đã cố tìm hiểu, người đọc cũng mù mờ theo vì là truyện chủ thụ 😞😞

Tính cách công thì thoải mái hơn, gần như muốn gì làm nấy, mặt thật thì chảnh chó cao cao tại thượng, nhưng lần đầu (?) được ra ngoài chơi nên đam mê diễn xuất trỗi dậy, đóng vai dịu dàng lịch thiệp mà chỉ có thụ nhìn thấu bản chất. Đấy là khúc đầu thôi, yêu vào là thành thê nô trung khuyển, nhị thập tứ hiếu. Sau 3 năm xa cách gặp lại còn hay khóc nhè nữa cơ 😬😬

Điều mình rất ức chế ở truyện là gần như tất cả mọi nhân vật phụ đều hãm lồn dù ít hay nhiều, trừ chị cảnh sát rất chừng mực và yêu nghề. Có lẽ tác giả nghĩ nhân vật như thế thì mới thực tế chăng? 🙄🙄

  • Cha thụ (độ hãm 70%): thần trợ công số 1 giúp công thụ gặp nhau, nhưng mục đích là để công mê thụ rồi chắn kiếp cho thụ. Là tuýp asian father cứng rắn, có vẻ đã vô tình làm tổn thương thụ trong quá trình nuôi dạy rồi. Ông này còn là lí do mẹ thụ biến mất nhiều năm, mà thái độ của ổng khi thụ hỏi tới cứ nhưng bả bỏ ổng đi vậy 🙄🙄
  • Mẹ thụ (độ hãm 10%): biến mất nhiều năm, góp phần trở thành vết thương lòng của thụ, nhưng có lí do chính đáng cực kì 😞😞
  • Em nuôi của thụ (độ hãm 100%, độ lật mặt 100%): Ban đầu khờ khạo, thành thật, chăm lo cuộc sống hàng ngày cho người lười như thụ rất kĩ. Còn là thần trợ công cho công thụ. Về sau tác giả viết thành thằng ngu ngốc (vì bị con mồn lèo lừa), ích kỉ (vì không giúp công), hèn nhát (vì hết bị con mồn lèo lừa vẫn chiều theo nó). Nói chung là hãm cành cạch.
  • Lập Xuân (độ hãm 10%): bà chị “hàng xóm” từ nhỏ, hãm vì giấu thụ vài việc, giúp công lừa thụ một cú quá đau 🥲🥲
  • Gia đình công (độ hãm 1000%): thích đóng vai nạn nhân. Con nhà mình mê con nhà ngta, lừa con nhà ngta uống thuốc ngủ để chắn kiếp thay => lỗi thằng kia, nó dụ con nhà mình. Công còn có ông chú tư, yêu đương với bà kia, lúc đánh nhau chắn kiếm thay bà kia xong lúc ổng tỉnh dậy thì ổng lại NGHĨ là bà đó hại ổng, kiếm là bả đâm??? Ủa dì dẫy???? 🙉🙉 nhà này còn nhiều nết suy nghĩ quái gở lắm, ví dụ như công có thể gay với người hầu trong nhà, nhưng không đc gay với thụ 🙄🙄
  • Người hầu của công (độ hãm 200%): kiêm trà xanh. Crush công nên lén xì việc công thụ yêu nhau với gia đình công. Trước khi công chặn kiếp cho thụ có giao dịch với thằng này, nhờ nó giúp đốt đèn hồn thì sẽ trả tự do cho gia tộc nó. Nó cũng làm nhưng im re vụ giao dịch, ai cũng tưởng nó bất chấp hi sinh vì công, tình yêu cao cả 🙄🙄🙄
  • Bà hàng xóm họ Bạch (độ hãm 40%): muốn thụ cưới con bả, làm con dâu hay rể đều được. Nhưng bị cố chấp, thậm chí khi công thụ công khai quen nhau, bả vẫn mong tụi nó rã để con trai bả vào cua. Vì mong muốn này phần lớn là ý nghĩ thôi nên ko ảnh hưởng chính chủ lắm, nhưng người đọc nhìn mà khó chịu.
  • Nam phụ họ Bạch (độ hãm 80%): nhìn thì tưởng công tư liêm chính, nhưng mà khi hợp tác với công thụ bắt yêu, còn câu giờ làm công suýt bị thương. Bệnh cố chấp muốn níu thụ còn nặng hơn bà mẹ.
  • Gia đình CP phụ (độ hãm 500%): hai nhà vốn thân thiết, hai đứa còn là trúc mã, nhưng vừa biết bọn nó gay với nhau là cạnh mặt. Thụ có anh chị thì bị bố mẹ bơ, coi như từ mặt, từ dương quang thành trầm cảm. Công là con một thì bị kéo về xem mắt, ngăn cấm đủ kiểu rồi ghét luôn thụ. Trong khi là thằng con nhà này gay trước, cua con ngta.Hai gia đình này hãm vãi cả lồn, nhưng chỉ xuất hiện qua lời kể ngắn gọn nên đỡ thấy ức chế.

Tính ra có thằng cha ác quỷ Hắc Diệu là không hãm. Ổng là ác quỷ hấp thu lời nói dối, có thể nói là chừng nào các chủng tộc có trí tuệ còn sống thì nó còn sống. Nghe rất ngầu như boss cuối nhưng số xui như Tám xl của Onmyoji =)))))))) qua lời kể, lời đồn thì ngầu mà ló mặt ra là tắt đài, đất diễn chân chính có một đoạn ngắn ngủn xong bị đánh bay màu off-screen.