[Review] Liệt hỏa kiêu sầu – Priest – Thiếu Lâm Tự – WordPress.com

ĐỀ CỬ! ĐỀ CỬ! ĐỀ CỬ!

AAAAAAA Truyện hay vãi nồi! Mời hai anh ngồi ngay lên top couple yêu thích nhà em! Truyện có rất nhiều cái để nói, cơ mà vì mình đang bấn hai anh dữ dội nên xin phép nói về hai anh thôi!

Nghiện Internet hoạt bát phúc hắc đáng eo công x Nguy hiểm ngụy ôn nhu yêu nghiệt dụ thụ

Dù hai anh có tuổi cả rồi nhưng tình yêu của hai anh vẫn hừng hực không thua gì lớp trẻ, tương ái hay tương sát đều mãnh liệt bùng cháiii, huhu thích quá đúng gu mị kiếm tìm bấy lâu áu áu áu.

Bối cảnh truyện là thế giới hiện đại mà ta đang sống tồn tại những người mang “đặc năng”, kiểu X-men ấy. Họ mang trong mình dòng máu của Yêu tộc từ thời cổ. 3000 năm trước, Võ đế Thịnh Tiêu dẹp chiến loạn, giết Yêu vương, phong ấn Xích Uyên rồi tự mình nhảy vào biển lửa tự vẫn. 3000 năm sau, vì một âm mưu muốn Xích Uyên cháy lại lần nữa, Võ đế đã an nghỉ 3000 năm bỗng được đánh thức dậy.

Công là Tuyên Cơ, vợ hay gọi yêu là “Tiểu kê” 🐥, là Chu Tước thần điểu, người thủ hỏa của Xích Uyên, mỗi khi anh bung cánh là em muốn quỳ liếm anh luôn, mặc dù ổng bung cái là bay mịa một mảng áo lưng. Bình thường tính tình cà lơ phất phơ, mồm miệng ngứa đòn, cả đống tuổi rồi nhưng anh rất xì tin và hay xài ngôn ngữ mạng. Trong khi thụ – Thịnh Linh Uyên – Nhân Hoàng bệ hạ huyền thoại thì mới ngủ dậy sau ba ngàn năm, nên cái gì cũng mới lạ hết. Một đứa thì mồm toàn ngôn ngữ mạng, xổ toàn tiếng lóng hiện đại, một đứa thì xài cổ ngữ từ thời xa lắc xa lơ, nên là hồi đầu tình trạng ông nói gà bà nói vịt diễn ra rất thường xuyên.

Đến giờ mình mới đọc một bộ nhắc đến cái vấn đề ngôn ngữ bất đồng này. Nó đúng quá luôn ấy. Chỉ 10 năm trước thôi thì ngôn ngữ của chúng ta đã khác bây giờ rồi, chứ nói chi 3000 năm trước, xã hội biến chuyển, đất nước phân tranh, làm gì có chuyện xuyên không rồi cứ học phim mà nói được, chưa kể khẩu âm vùng miền nữa nha.

Ban đầu hai đứa chưa nhận ra nhau nên cứ ngấm ngầm gài bẫy đánh giết nhau. Giây trước vừa khách sáo trò chuyện hòa bình, giây sau lao vô chém giết nhau zui lắm 😂 Một đứa bị ngáo còn một đứa bị điên.

Thụ của Priest tất nhiên là siêu cường, chắc nhiều bạn lo thụ chiếm spotlight của công, nhưng bộ này khỏi lo nha hai anh đất diễn ngang nhau, tình cảm dành cho nhau cũng không ai kém ai hết. Thịnh Linh Uyên có sự kiêu ngạo của đế vương mà cũng dễ thương ngầm nữa. Không phải ngạo kiều thụ đâu nhé, mà là kiểu thành thục trầm ổn, lúc nào cũng tươi cười dịu dàng với mọi người, nhưng trong bụng thì một bồ dao găm đấy :)) Mình cảm thấy ảnh quyến rũ vô cùng luôn, có thể mê hoặc bất cứ ai chỉ bằng nụ cười và lời nói của mình. Thụ vô tình tàn nhẫn, cực lý trí và cũng cực điên, nhưng tác giả khắc họa sự phát triển của cả thụ lẫn công đều rất hợp lý, bút lực của Priest thì mọi người yên tâm nhé. Mình ko phải fan của Pi đâu, nhiều bộ nổi của tác giả này mà mình vẫn drop tại không hợp ấy, nhưng bộ này thì siêu thích ạ.

Công – kun của chúng ta vốn đã không thẳng gì cho cam mà thụ còn chăm thả thích nên công đớp không trượt phát nào 😁 Hai bạn này ở với nhau là bao hài bao dễ thương. Ví dụ công nấu cơm là ổng chả cần bếp ga bếp điện gì hết, thọc nguyên cái tay vô nồi là nóng ngay (sau có vợ vô ở cùng thì đã khác), thụ lúc nào cũng hỏi “Thế nghĩa là gì? Đó là cái gì?” trời ơi ham học ghê lắm ☺️, có lần ra đường còn bị cảnh sát túm nữa cơ.

Cảnh công giang cánh ôm thụ bay lên trời ý, lại còn tâm tình các kiểu, trời ơi lãng mạn lắm huhuhu. Khi ấy thụ cảm giác cả thế giới của mình chỉ gói gọn trong đôi cánh của công, mọi ưu phiền đều quăng hết phía sau, chỉ muốn dựa vào ngực công nghỉ ngơi >_< ~

Mấy bạn cũng biết mình thích niên thượng công hơn rồi đấy. Nhưng mà từ cái truyện này, tình yêu dành cho niên hạ công trong em đã trỗi dậy!!!! Thích mấy cậu bạn trai quan tâm ân cần, vừa trẻ trung vừa tươi sáng thế này, cặp với mấy anh thụ chín chắn quyến rũ quả là tuyệt phối!

Phần tiếp có Spoil liên quan nội dung truyện nha, ai muốn đọc hãy lướt tiếp:

.

.

.

Thực ra công là kiếm linh của thụ, khi chưa sinh ra đã bị tế sống vào kiếm, luôn ở bên thụ từ nhỏ. Khi thụ nhảy vào biển lửa Xích Uyên, công muốn cứu nhưng không được. Từ đó công liên tục niết bàn trọng sinh rất nhiều lần để bảo vệ Xích Uyên. Mình kể nó cute vậy thôi chứ truyện có hài mà cũng có bi, cảnh buồn nhiều lắm.

Lúc đọc mình từng nghĩ liệu tình cảm giữa hai bọn họ có thực sự là tình yêu không? Như Tuyên Cơ từng nghi ngờ ấy? Trước đây, Thịnh Linh Uyên là cả thế giới của Tuyên Cơ, là bạn, là chủ nhân, là ngôi sao duy nhất trong bầu trời của Tuyên Cơ, vậy nên chấp niệm của Tuyên Cơ với Thịnh Linh Uyên rất sâu nặng. Hai người luôn ở bên nhau, Thịnh Linh Uyên luôn săn sóc bảo bọc Tuyên Cơ, vừa nghiêm khắc vừa bao dung, khiến mình nghĩ phải chăng tình cảm Thịnh Linh Uyên dành cho Tuyên Cơ giống như một người bạn, một người anh hơn. Thực ra cái thắc mắc này là do lúc khi ấy Tuyên Cơ còn nhỏ chưa thành hình thôi, chứ nếu là hai người thường thì chẳng có gì để mà thắc mắc cả.

Càng đọc càng gật gù “Đây không phải tình yêu thì là gì?”. Tình cảm của hai người lặng thầm, vừa thắm thiết mà cũng rất dễ thương.

Tuyên Cơ muốn dành hết tất cả những gì tốt đẹp cho Linh Uyên, dù nhà sạch bong nhưng vẫn tỉ mẩn dọn dẹp, muốn nấu thật nhiều món ngon cho người ấy ăn, muốn mỗi ngày tỉnh dậy nhìn thấy người ấy, đặt mua di dộng, muốn tay cầm tay dạy bệ hạ dùng như thế nào,…. Rồi còn ước hai người chỉ là phàm nhân, cùng nhau an cư lạc nghiệp, còn lập cái list “50 điều muốn làm cùng Linh Uyên” nữa chứ ☺️ Đọc đến đoạn ấy thương thực sự, ba ngàn năm xa cách, tình cảm là thật nhưng còn chưa từng có môt cái chạm tay, cả hai đều hi sinh vì người kia, không tiếc giá nào để bảo vệ người kia.

Bệ hạ cũng từng muốn chờ hết chiến loạn rồi, sẽ nhường ngôi cho huynh trưởng, cùng tiểu kiếm linh đến Đông Xuyên – nơi y coi là cố hương, lặng lẽ chờ Tiểu kê của y tu ra thực thể, cho dù lúc đó mình chắc đã già đến bạc trắng tóc rồi… Vì chẳng biết người ấy lớn lên sẽ thế nào, nên chỉ có thể phỏng đoán lung tung. Khi kiếm linh không còn nữa, y điên cuồng tìm các hồi sinh dù phải trải giá đắt cỡ nào, nhưng vẫn không thể nghe thấy tiếng gọi “Linh Uyên ca ca” nữa.

Toàn bộ cuộc đời y đều được sắp đặt thiết kế tỉ mỉ, chỉ có Tiểu kê luôn ở bên y, sát cánh đồng hành, chia sẻ buồn vui. Từ những gì Thịnh Linh Uyên làm vì Tuyên Cơ, mình tin cảm xúc của Nhân Hoàng bệ hạ thực sự là tình yêu, dù không biết người mình yêu dáng vẻ ra sao, cái ôm của người ấy như thế nào, nhưng y biết đó là một đứa nhóc lười biếng ham chơi, ầm ĩ suốt ngày, biết khóc biết cười, nhìn gì cũng thấy mới lạ. Cái khoảnh khắc mà sau 3000 năm, bệ hạ nhìn Tuyên Cơ đến xuất thần ấy, nó thực sự dễ thương quá đáng ❤️

“Khi lần đầu tiên nhìn ngắm kỹ Tuyên Cơ, Thịnh Linh Uyên cảm thấy thực kinh diễm, người kia còn chói lóa hơn cả ngàn kiểu diện mạo mà y từng tưởng tượng ở trong lòng, tuy chưa từng gặp mặt, nhưng chẳng mấy chốc y đã dung nhập người trước mắt với tiểu kiếm linh trong trí nhớ, dù sao thì trong lòng y, bề ngoài cũng không quan trọng, mặc kệ đẹp nhường nào, cũng đều xứng đáng, mặc kệ xấu bao nhiêu, cũng đều là độc nhất vô nhị mà y nâng niu trong tay.

Ấy thế nhưng bỗng nhiên, tiểu kiếm linh học hành kém cỏi, vừa ham chơi vừa thích khóc nhè trong lòng y đã trở nên chín chắn rồi, biến thành một bức họa đẹp đẽ, cùng với những vui buồn nhỏ bé trân quý trong tháng năm đằng đẵng, trở thành “ký ức” chân chính của y. Thịnh Linh Uyên nhìn người trước mắt, bỗng ý thức được rằng, chú chim nhỏ rúc trong ngực mình như cục lông ấy đã trưởng thành rồi, cánh chim sải rộng có thể gánh vác ly hỏa mà tổ tiên truyền xuống, hắn đã một mình trải qua ba ngàn năm, khi chịu uất ức, sẽ không còn chui vào lòng mình, vừa khóc vừa hung dữ nói “Nhân tộc đều là đồ tồi, chúng ta không cần bọn họ nữa.“” (Bản tự edit vội, có gì sai sót mong thông cảm)

Hai người đều muốn điều tốt đẹp cho người kia, muốn thoát khỏi những mệt nhọc thống khổ của triều đình, của chiến tranh, của loạn thế, làm một đôi tình nhân bên nhau ở một góc nhỏ nhân gian.

Nói chung là mình rất rất thích cặp này, đang trong thời kỳ bấn loạn nên chưa tìm thấy chỗ nào không ưng ở hai cái con người đáng eo này cả >_<

Truyện rất hay, hồi hộp gay cấn, nhân vật phụ nhắc đến ít nhưng vẫn rất nổi bật, mưu mô đấu trí trong này cũng xoắn não ghê lắm, mình đọc QT khó hiểu nên cũng không rõ hết, nằm chờ bản edit chất lượng vậy T_T Có nhiều cái để review để nói cơ mà trong đầu lúc này chỉ có hai anh nhà thôi, không nghĩ được cái gì khác cả :))

Cầu mong phiên ngoại hạnh phúc ngọt ngào ahuhu. Đấu trí đấu dũng mợt mỏi quá rồi, tui cần tháng ngày bình yên, cần cẩu lương chất lượng 😭 Huhu H đã kéo rèm rồi lại còn H trong mộng cảnh thì em cũng đến lạy tác giả.

NHẮC LẠI LÀ ĐỀ CỬ NHA MỌI NGƯỜI!!!