Kinh tủng chi thư – Hoa Sắc Mãn Kinh | Little Archive – WordPress.com

Tên Tiếng Việt (tạm dịch): Quyển sách kinh dị Tác giả: Hoa Sắc Mãn Kinh Thể loại: Kinh dị, khủng bố, vô hạn lưu, dị văn truyền thuyết, tính cách hiếu kỳ tinh thần có vấn đề công × nhát gan nghiêm túc thụ Tình trạng: Hoàn (111 chương & 2 phiên ngoại) Tình […]

KINH TỦNG CHI THƯ-惊悚之书 — JANE & LUCY

Lâu rồi mới đọc một truyện gây ức chế vãi như này… Nói dở thì nó không dở, nói hay thì nó cũng chưa tới tầm. Bảo nó viết mạch lạc thì cũng đúng, mà bảo nó nhiều plot hole lồ lộ thì cũng không sai. Thêm cái kết OE theo hướng HE, dàn nhân vật chính chết hết, but-not-really nữa chứ.

Công thích thụ theo motif kinh điển, chàng trai ấy thặc tkú dzị. Thụ thích công chắc theo kiểu FA lâu năm vã quá rồi mà anh ấy vừa đẹp trai, đùi lại to, còn đối tốt với mình tiến độ sáp vô nhau như tên lửa ấy (• ▽ •;)

Mấy màn chơi thì trải nghiệm câu chuyện là chính, người chơi thì khá bị động, oldbie, newbie hay top server đều bị dắt mũi đi lòng vòng câu chuyện như bò ấy, thoát nhờ hên là chính ¯_(ツ)_/¯

/////////SPOILER//////////////

Sau đây là danh sách những thứ làm tui ức chế (đến nỗi phải onl lap viết ra):

  1. Nhân vật bá tước Cappadocia:
    • Là người đầu tiên tương tác với thụ (được thụ tặng hoa) và thấy hứng thú với thụ.
    • Đối với bánh bèo thì cắt tay người ta, rót máu vào ly uống. Gặp thụ thì cắn cổ thụ uống máu.
    • Thân với công, cho phép công đọc sách của mình. Công đọc xong và biết hoa hồng là do thụ tặng thì hứng thú với thụ. => Bộ ổng và công là đôi bạn gei thích tranh giành đồ yêu thích của nhau à =.,=
    • Một nhân vật có vẻ quan trọng nhưng chưa từng được tái xuất (sau arc của mình).
  2. Mối quan hệ giữa người chơi và đám luật chơi người chơi mò ra:
    • “Các màn chơi sẽ tăng dần độ khó.” => Thực tế là thụ và một đám newbie lv1 bị nhét vô một màn có 2 người chơi lâu năm, 2 boss bao gồm 1 boss là người chơi dị hóa. Chơi gì kì mà hổng ai dị nghị luôn hả má ¯_(ツ)_/¯ 2 oldbie kia rõ ràng không cọ sách, vì cả đám còn lại toàn là newbie lần đầu vào, không ai quen ai.
    • Thiết lập “mối quan hệ của người chơi là đề phòng lẫn nhau”, trong khi nhiệm vụ là như nhau, không phải kiểu “phần thưởng chỉ có 1”, thì cùng hợp tác không phải sẽ dễ sống hợp hả? Thường trừ vài đứa thần kinh hoặc trường hợp đặc biệt phải chọn thì mới chĩa súng vào nhau thôi chứ. Còn hợp tác thành đội cố định mới là xu thế chung chứ!!?
    • Rõ ràng không có diễn đàn chung để liên hệ, nhưng mà mấy má obldbie cứ gặp nhau là “nghe danh anh/cô đã lâu”. Mấy thí nghiệm mà những oldbie khác làm (đôi khi bằng cả tính mạng) cũng được truyền tai vòng vòng trong giới với nhau hết… Sao thông tin nhanh nhạy vậy?? Trong khi tụi nó gặp nhau trong màn chơi thì chỉ bàn về manh mối (nếu tạm hợp tác) còn ngoài đời chỉ toàn gặp nhóm nhỏ cố định của mình.
  3. Công cố tình khiến thụ dị hóa chắc luôn, dù mạc danh kì diệu là để bảo vệ thụ, nhưng ai cũng biết có ổng vào thì khó màn lên max. Nhờ màn 3 là tuần hoàn nên thoát, còn mấy màn sau toàn là tử cục. Thế mà thụ vẫn đồng ý đi với ổng. Đúng là đồ mê trai! (• ▽ •;)
  4. Nguyên nhân hình thành của Quyển sách hoàn toàn chưa được giải quyết, cũng không cách nào kết thúc nó. Thậm chí công là tác giả, nhưng vẫn mù mờ, đối với nguyên nhân vẫn chỉ đoán được đại khái là do hành động của mình khiến nó sống dậy. Mà chắc chẳng ai muống giải quyết đâu, làm boss sướng hơn làm người mà, đỡ phải lo sợ nữa. Nói chung vì vấn đề chính chẳng thèm được giải quyết nên ending được tính là OE.