Hôm nay mình xin mon men đề cập đến soái ca của văn học Trung Quốc trong vài năm gần đây – Mật Mã Tây Tạng của Hà Mã.
* Nội dung truyện:
Mật Mã Tây Tạng kể về hành trình của Trác Mộc Cường Ba (nam chính tiêu biểu của văn học Trung Hoa: đẹp giai, cao to, người gặp người mê, ngao gặp ngao thích – nói chung là đúng chuẩn soái ca) đi tìm Tử Kì Lân – một loại chó ngao có bộ lông màu tím, được coi là vua của các loại ngao, chỉ có trong truyền thuyết.
Hành trình tìm kiếm tưởng chừng đơn giản, không ngờ lại là một hành trình chông gai và hiểm trở. Tuy nhiên cũng chính hành trình này đã giúp anh gặp gỡ những đồng bạn tuyệt vời, khám phá nhiều vùng đất kì bí, học hỏi thêm nhiều điều thú vị, cùng nhận biết năng lực bản thân. (Đoạn này mình viết sáo rỗng thật, hầu như quyển truyện phiêu lưu nào cũng vậy hết á).
* Ưu điểm:
– Đây là bộ truyện sử dụng bối cảnh Tây Tạng mà sự kì bí của vùng đất này vốn dĩ làm say sưa biết bao người mê du lịch. Một Tây Tạng bao la hùng vĩ được thể hiện trong bộ sách nhất định sẽ khiến bạn mê mẩn. Theo mình đánh giá là khả năng miêu tả của truyện khá tốt.
– Người yêu chó, cũng như ngao, có lẽ cũng sẽ mê bộ này.
– Tác giả được giới thiệu là dân phượt, từng băng qua Khả Khả Tây Lý, kiến thức về phượt có thể khè được đứa không phượt (như mình). Đọc bộ này cũng bổ sung được nhiều kiến thức sinh tồn, về thiên nhiên, khoa học, nếu bạn là một người bình thường.
– Những ai mê thể loại hành động, phiêu lưu, mộ cổ, khảo cổ… không thể không đọc.
– Đọc giải trí rất tốt, giúp nâng cao trí tưởng tượng.
– Cách viết dễ đọc, dễ hiểu, dễ cảm. Thể loại truyện này của Trung Quốc không gây nặng đầu, đau đầu khi đọc, rất dễ tiếp thu.
* Khuyết điểm:
– Bộ truyện giống như mâm cơm của người Trung Quốc: tức là thay vì chỉ cần đủ món ăn, thì cái gì cũng phải có cho thừa mứa để người ta nhìn rõ sự xa xỉ của mình. Có thể thấy trong truyện nhiều tình tiết na ná giống những bộ phim phiêu lưu của Hollywood, mà lẽ ra tác giả nên tiết chế để tạo sự cô đọng cho quyển sách, thì lại đi lan man câu dẫn khiến cho bộ truyện quá dài. Hình như xì tai của Trung Hoa anh hùng phải là vậy(!)
– Kết cục không đáp ứng hoàn toàn được kì vọng của độc giả.
– Tiểu thuyết thì không nhất thiết phải bám sát thực tế đời sống, tuy nhiên “mèo khen mèo dài đuôi” của người Trung Quốc bị lố, cụ thể là trong truyện quá sức đề cao vai trò của người Trung Quốc đối với Tây Tạng làm người ta không ưa. Khi đọc, hãy tâm niệm đây là truyện mà thôi để bỏ qua điểm này!
– Ai ghét Trung Quốc thì chắc không hợp với bộ này.
* Bên lề một chút:
Mình xin được trình bày một chút về cơ duyên để mình gặp anh soái này. Quyển đầu tiên của bộ này là do bạn mình mua, do liên quan đến Tây Tạng, còn mình đọc vì thích ngao. Lúc đó, Nhã Nam mới cho ra mắt tập đầu tiên nên không ai ngờ được rằng có chục quyển mới hết.
Nhưng vì lỡ lọt hố rồi, nên đành phải theo, hồi đó mình ghiền bộ này lắm. Cỡ độ nửa năm mới ra một tập, khi ra rồi là mình bay đến nhà sách rinh về đọc say sưa.
Vì sao mình phải kể khúc này, là để nói Mật mã Tây Tạng thực sự có độ hấp dẫn và cuốn hút riêng của nó, nếu nhìn nhận ở khía cạnh một bộ sách phiêu lưu. Và theo mình biết, không chỉ mình, mà rất nhiều người khác cũng lọt hố bộ này, và cũng rất nhiều bạn say sưa với bộ này.
Mình là một trong số đó, nhưng điều mình muốn làm trong bài review này, là cố gắng diễn đạt cảm nhận và cùng suy nghĩ của mình về bộ sách, sao cho khách quan nhất, không khiến bạn cảm thấy nó lên tận mây xanh mà đọc rồi hối hận, cũng như không hạ bệ nó sát đất, để bạn bỏ qua đáng tiếc. Nhưng tất nhiên dù mình cố gắng khách quan đến mấy thì vẫn có sự chủ quan trong đó, các bạn thông cảm!
Đó là điều mình không muốn nhất, dù bất cứ lí do gì, mình cũng hi vọng bạn sẽ đọc qua những quyển sách mà mình review, chứ không phải vì bài review mà bỏ qua quyển sách. Với quyển sách nào cũng vậy! Cám ơn các bạn đã đọc!