Là top vô hạn lưu năm nay nên đây là bài review thứ 3 mình viết cho phong thần rồi, có hơi bí từ chút nhưng vẫn muốn viết thêm một bài khái quát hơn để mọi người có thể yên tâm nhảy chiếc hố sâu này ~
Thể loại: vô hạn lưu, thăng cấp lưu, linh dị thần quái, đam mỹ, chủ thụ, cường cường, phát sóng trực tiếp.
CP: Tạ Tháp x Bạch Liễu
Thần linh trò chơi kinh dị phi nhân loại mỹ công x đặc biệt yêu tiền tùy tiện liền khiến mọi thứ hỗn loạn hơi điên thụ
Ban đầu, tất cả mọi người đều cho rằng Bạch Liễu là một người bình thường vào lầm trò chơi.
Sau này, họ mới hiểu được, trò chơi đang dùng thắng lợi và vòng nguyệt quế để nghênh đón vị thần thuộc về nó, để nói với Bạch Liễu, chào mừng về đến nhà.
Nghe đã muốn đổ mất rồiii (≧◡≦) Liều mạng – điên loạn – mê hoặc nhân tâm chính là những từ mình hình dung về Bạch Liễu. Bạn này giỏi chơi trò chơi kinh dị, có những cách qua màn rất độc đáo, gây bất ngờ mà cũng dễ làm người ta thót tim vì bản là một con bạc chính hiệu, có 0,0001% thành công cũng sẵn sàng đánh cược!!! Nhiều khi mình đọc căng thẳng muốn ngừng thở luôn, toàn là thoát chết trong gang tấc nhưng kích thích lắm nha. Bạch Liễu cũng giỏi thu phục người khác nữa, tỏa ra sức hút làm người ta tin tưởng. Chỉ cần chưa thất bại cậu ấy sẽ luôn tin vào giả thuyết họ sẽ thành công, nên dù đội của cậu có nhiều vấn đề, bất ổn nhất trong trò chơi nhưng có một người lãnh đạo luôn tiếp niềm tin, gỡ bỏ khúc mắc, một người anh trai dịu dàng, một người bạn khẳng định giá trị của mình thì những đồng đội ấy đã phát huy được tối đa sức mạnh trong tay Bạch Liễu, trở thành chiến đội mạnh nhất.
Nhưng nhiều khi ảnh cũng tấu hề lắm =))) không muốn đi làm, thấy tiền là sáng mắt đi lân la nhận bạn tốt. Đồng đội bị tên này hố cho không ít lần, điên rồi kéo cả lũ theo, bị em gái nhỏ trong đội mắng u đầu. Tất nhiên bình thường anh ta vẫn rất lịch thiệp, có thể buộc tóc cho em gái, bảo vệ đồng đội, dù miệng lưỡi cứng rắn nhưng luôn ẩn dấu sự dịu dàng làm mình nhũn cả người (*´︶`*)
Công bộ này thì xuất hiện khá ít, anh là người bạn năm 14 tuổi của Bạch Liễu. Lúc nhỏ Bạch Liễu ở viện phúc lợi, là một đứa nhỏ lập dị không bạn bè, bị bọn trẻ ở đấy bắt nạt, viện trưởng hành hạ. Mà Tạ Tháp với mọi người là một con quái vật bị rút máu mỗi ngày vẫn không chết, tóc trắng mắt xanh vô cùng xinh đẹp. Tiểu Bạch Liễu rất tò mò với người bạn kì lạ này, cậu hay cùng Tạ Tháp đọc sách, nghe những câu truyện kinh dị. Tình cảm của Bạch Liễu dành cho anh rất đặc biệt, nó giống như chấp niệm, là tình cảm của tín đồ với vị thần của mình. Nhưng quãng thời gian bên nhau đấy không dài, cuối cùng anh cũng phải rời đi, mùa hạ ấy rất đẹp nhưng nó không thuộc về Tạ Tháp.
“Tôi không có mùa hè.”
“Tôi chỉ… bí mật tận hưởng mùa hè của cậu.”
Đến arc kỷ băng hà mọi người sẽ gặp được Hắc Đào, đây cũng là Tạ Tháp thôi, không phải plot gì vì Bạch Liễu rất nhanh đã nhận ra hắn. Đứa nhỏ này đơn thuần, hắn như một thân thể chưa khai linh trí, chỉ hành động bằng trực giác. Ngây thơ có gì nói nấy nên nhiều lúc cũng bất lực lắm, người nói không ngại nhưng kẻ nghe đã muốn rỉ máu rồi. Chính vì cái gì cũng không hiểu như vậy nên lúc ngược mấy mama online như mình mới đau muốn quằn quại đây TT^TT
Bạch Liễu vốn là người miệng cứng lòng mềm, từ khi gặp Hắc Đào đã “tôi ghét anh” “tôi hận anh” dí súng vào nhau rồi nhưng ai cũng biết ý của anh ta hoàn toàn ngược lại. Chỉ có đứa nhỏ ngốc kia cứ bám theo người ta thắc mắc thôi.
“Trong tất cả mọi người, tôi chỉ chán ghét anh.”
Nhưng trong tất cả quái vật tồn tại, em chỉ yêu anh.
Có thể có bạn sẽ thắc mắc sao Bạch Liễu nhận ra Hắc Đào là Tạ Tháp, cảm thấy hai người họ rất khác nhau? Thực ra mình đọc đến cuối đã không còn cảm giác khác biệt nữa rồi, cả hai đều vô cùng dịu dàng với Bạch Liễu, trong truyện cũng miêu tả hai bọn họ giống hệt nhau, khác mỗi Hắc Đào mắt đen thôi.
Ở bên Trung thì có một giả thuyết như này mình thấy khá hợp lí ( ai không muốn bị spoil thì lướt qua nha )
“Khi ba phần tư thái dương biến mất, sẽ có cố nhân tìm đến thân xác lạnh cóng của cậu, đừng sợ cái chết đem đến biệt ly, đừng sợ thập tự giá ngược vỡ vụn trên cánh đồng tuyết.”
“Đừng sợ tôi còn sống hay đã chết.”
“Đừng sợ tôi rời bỏ mùa hè của cậu.”
“Tôi là một vị thần minh đã ngã xuống không có mùa hè, nhưng tôi có cả một mùa đông để chờ đợi cậu.”
Dựa vào câu quote bên trên, “Khi ba phần tư thái dương biến mất, sẽ có cố nhân tìm đến thân xác lạnh cóng của cậu” ở arc kỷ băng hà, trong thân thể Bạch Liễu có trái tim của Tạ Tháp chìm trong làn nước lạnh lẽo, vậy Bạch Liễu là “thân xác lạnh cóng” kia, mà Hắc Đào là người tìm kiếm nên có thể hiểu hắn đóng vai trò “cố nhân”.
Kết cục của kỷ băng hà là ( trái tim Tạ Tháp bị Hắc Đào bóp nát ) có sự khác biệt với “thập tự giá ngược vỡ vụn” nên Tạ Tháp đã bảo Bạch Liễu “đừng sợ”.
“Tôi là một vị thần minh đã ngã xuống không có mùa hè, nhưng tôi có cả một mùa đông để chờ đợi cậu.” Tôi hiểu là Tạ Tháp đã bị phân mảnh và “chết” trong nhà máy hoa hồng (thực ra không hẳn là chết, dù sao hắn là một con quái vật không chết được, chỉ là “không có mùa hè”), nhà máy hoa hồng là mùa hè (Tạ Tháp trước đó cũng nói nhà máy hoa hồng không thuộc về họ, đây không phải mùa hè và hoa hồng của Bạch Liễu), và trong kỷ băng hà trái tim của Tạ Tháp vẫn đang đập trên bình nguyên lạnh giá chờ đợi sự xuất hiện của Bạch Liễu, kỷ băng hà là “mùa đông”.
Tóm lại theo lời tiên tri thì có thể hiểu là: Dù tôi đã “chết” trong nhà máy hoa hồng nhưng trái tim của tôi đang đợi cậu ở mùa đông lạnh giá, đừng sợ trái tim tôi vỡ nát vì tôi sẽ tìm cậu dưới một danh tính khác của người đã khuất.
Cách giải thích này mình thấy rất hay, nó phân tích từng câu Tạ Tháp nói đều có ý nghĩa, cũng thể hiện được tác giả có sự đầu tư ở từng lời thoại nhân vật, đặt rất nhiều phục bút.
━━━━━━━━━━━
Phó bản mình ấn tượng nhất trong truyện phải kể đến Tà Thần tế, bối cảnh bên Nhật rất đẹp, một lần nữa khẳng định tín ngưỡng của Bạch Liễu, cũng là lúc được xem vị thần kia bị tín đồ của hắn kéo xuống thần đàn.


Ở đây còn được thấy chiếc phản diện cực kì sang. Ổng ác lắm nhưng đến cuối truyện nghiệp quật gọi bằng cụ luôn :))) Phản diện đã đẹp lại còn thông minh nắm giữ tất cả trong tay thế này mình rất thưởng thức. Tất nhiên có rất nhiều người chửi ổng nhưng đa phần đều hài lòng với kết cục này, mà cũng không ít fan đâu tại ổng ngầu thiệc 🥲
Điều mình thích ở phó bản này rất nhiều, nhưng đặc biệt nhất có lẽ là quan điểm tình yêu của Bạch Liễu đi. Lúc đó trong truyện đang kể về công chúa tóc dài, và bạn ấy bảo bản sẽ không phải hoàng tử gì vì nếu công chúa yêu cậu ấy chỉ vì cậu ấy cứu cô thì cậu sẽ giết cổ.Nghe vô lí nhỉ :))? thực ra mình cũng không hiểu nhưng cảm thấy với kiểu người như Bạch Liễu nó rất thuyết phục. Tại sao công chúa lại yêu hoàng tử, chỉ vì chàng đã cứu cô ấy sao? Vậy nếu người cứu là mụ phù thủy, người nông dân thì cô ấy có yêu không? Hầu hết mọi người đều có hảo cảm với người đối tốt với mình, cậu thích tôi, yêu thương tôi, lâu dần tôi cũng có thể sinh ra tình cảm với cậu. Đối với người thích trước mà nói nó không công bằng, nhưng tình yêu vốn là vậy mà, cho dù là chịu tác động từ việc bạn thích người ta trước thì nó cũng đã đến từ hai phía. Lưỡng tình tương duyệt vạn dặm khó cầu, tình yêu với Bạch Liễu cũng như một cuộc giao dịch, tôi không muốn anh yêu tôi vì tôi yêu anh, nó giống như bố thí cho tôi vậy. Trong hoàn cảnh đấy đã nói rõ Bạch Liễu muốn Tạ Tháp phải tự yêu mình chứ không phải chịu ảnh hưởng từ tình yêu của cậu.
Tôi muốn hắn yêu tôi trong [Tháp]
“Tôi muốn anh ấy dù biết rõ tôi là một con quái vật đang cầm đao dưới tháp để giết anh ấy, vẫn nguyện ý chặt đứt sợi tơ trói buộc trên người mình, từ trên đỉnh tháp nhảy xuống vì tôi.”
“—— tôi muốn anh ấy vì tôi, từ thần trở thành người.”
Với Tạ Tháp khi đã sinh ra linh hồn vì Bạch Liễu mình vẫn cảm thấy anh không hiểu tình yêu là gì, những câu nói ngọt ngào cứ trôi tuồn tuột ra kia nó như bản năng ấy, nhìn lại vẫn là tình cảm của thần minh với tín đồ duy nhất. Nhưng ở phó bản này khi đã nếm trải nỗi đau của [thống khổ], anh dần có những ham muốn với Bạch Liễu, cũng sẽ cảm thấy ghen tuông, muốn ở bên cậu ấy mãi mãi. Lúc này mình mới thấy Tạ Tháp bớt xa cách hơn, khi anh sẵn sàng đem tình cảm với Bạch Liễu đặt lên đầu tiên mới đúng với tiêu chuẩn giao dịch công bằng của cậu ấy.
“Vậy chúng ta làm một giao dịch.”
“Anh cho em linh hồn, sinh mệnh và tình yêu của mình.”
“Em đem nguyện vọng, tín ngưỡng và tình yêu của em cho anh.”
“Được”
Phong thần là một bộ ấn tượng cả về nội dung lẫn tuyến tình cảm. Mấy phó bản đầu còn dính lỗi, bản thân mình thấy arc nhà máy hoa hồng là một bước ngoặt lớn, từ đó trở đi đều viết rất tốt. Các nhân vật xung quanh Bạch Liễu cũng có cá tính riêng, quá khứ của họ được tiết lộ qua các phó bản. Đây là điểm mình khá thích vì nó không chỉ xoay quanh cặp chính mà còn có cả tình cảm bạn bè đồng đội nữa. Để nói hết về các nhân vật mình thích thì rất dài, đọc tới đây thấy cũng nhiều rồi nhưng thật ra đó mới chỉ là mặt nổi của tảng băng thôi, rất nhiều cái hay về nội dung, tình cảm mình giấu đi để mọi người có thể tự mình cảm nhận. ( không muốn spoil nên cũng chẳng biết viết gì nữa QAQ )
Nói chung vô hạn lưu là thể loại mình đọc rất nhiều, bị nuôi ra tiêu chuẩn cao nên lâu lắm rồi chưa ưng bộ nào như vậy, dư âm của nó kéo dài tới mức mình bỏ đọc truyện mấy tháng liền. Với những bạn không quen đọc truyện dài thì số chương bộ này là một rào cản, lúc đầu nhìn mình cũng do dự lắm mà thấy fanart mình quay xe liền =))) con người đơn giản mà, nhưng đọc xong rồi thì chỉ ước nó dài thêm 8 vạn chữ, recommend bao nhiêu lần cũng không đủ!!! Là tượng đài vô hạn lưu, là cặp top đầu, là công thụ mình yêu thích nhất ~ ♡